[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Chồng Già Vợ Trẻ Chăm Con 2.0
Chồng Già Vợ Trẻ Chăm Con 2.0
Tác giả: Phế Tài Đại Cát
Thể loại: Đam mỹ, Đồng nhân Cửu Long Thành Trại, Đoản văn, Sinh tử, 1x1, HE
Pairing: Long Quyển Phong/Trương Thiếu Tổ x Tín Nhất
Editor: AmberWS
Tình trạng: Hoàn (Oneshot)
Lời người edit:
- Mình một chữ tiếng Trung cũng không biết, nên quá trình edit có lẽ sẽ có sai sót và có chém gió một ít. Do quá thích cp Long Quyển Phong với Tín meo meo nên mới tập tành làm truyện. Bài gốc mình để bên trên cho bạn nào muốn đọc, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng nà~
- Truyện chưa xin phép tác giả.
- Có bê đi đâu thì hú mình nhe, nhắn bên dưới post này là được.
一一一一一一一一一一一一一一一一一一一
Người ta nói con gái thường giống cha, nhưng con gái của Long Quyển Phong và Tín Nhất lại giống Tín Nhất cả về ngoại hình lẫn tính cách.
Cô bé nghịch ngợm không ngừng, dù chưa biết đi vững đã học cách quậy phá, làm bể ba chai rượu thuốc của Tứ Tử và cắt đứt năm sợi dây điện của nhà hàng xóm. Long Quyển Phong thấy coi bộ không ổn nên quyết định giao cho Tín Nhất dạy nhóc múa dao bướm.
Cô bé không hổ danh là con của Long Quyển Phong và Tín Nhất. Bởi vì tài năng xuất chúng nên nhóc nhanh chóng trở thành một tay múa dao bướm điêu luyện, trở thành thủ lĩnh của đám trẻ con trong khu.
Tín Nhất nghe thấy những đứa trẻ khác gọi con gái mình là "đại ca" thì suýt nữa phun hết nước ngọt ra. Cậu cảm thán đây đúng là di truyền của xã hội đen mà.
Thật ra, Tín Nhất sinh con gái khi còn rất trẻ, vì vậy lúc ở bên bé hai người giống "chị em" hơn là mẹ con. Bình thường Tín Nhất vốn đã hay đùa giỡn, còn khi có con rồi lại càng thích chọc con mình hơn.
Cậu nói sẽ tạo kiểu tóc cực ngầu cho nhóc con để dụ bé ngồi yên trên ghế suốt buổi chiều, cuối cùng lại làm cái đầu con nhỏ rối nùi như bắp rang bán trong rạp hát.
Cô bé chạy đi tìm Long Quyển Phong vừa khóc vừa mách, nói mẹ ăn hiếp mình. Long Quyển Phong đành phải thức đêm để làm tóc lại cho bé để an ủi.
Tín Nhất mắc cười chịu không nổi, cậu nghĩ rằng nuôi con vui quá xá. Không biết có phải đây là niềm vui mà đại ca từng cảm nhận khi nuôi mình không?
Cậu ôm con gái ra ngoài rồi dỗ dành, "Đừng khóc nữa, ba mua cho con kẹo giống chú Lạc Quân nha... con không chịu hả? Thế mình đi chôm sticker của chú Thập Nhị Thiếu nhé?"
Long Quyển Phong ở lại một mình thu dọn dụng cụ, âm thầm thở dài. Chăm sóc hai đứa trẻ thật là mệt mỏi.
Nhưng mà từ khi có con, Tín Nhất cũng không còn được tự do thoải mái như trước nữa. Trẻ con không thể hít khói thuốc thụ động, vì vậy mỗi lần hút thuốc Tín Nhất phải lén lút tìm một chỗ riêng.
Hôm đó Tín Nhất ra ngoài tìm chỗ hút thuốc, không ngờ lại bắt gặp con gái đang trốn trong góc ăn kẹo.
Trẻ con đang tuổi dễ bị sâu răng nên Long Quyển Phong quản rất nghiêm, không cho ăn kẹo nhiều.
Con bé bị Tín Nhất bắt gặp thì có tí hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại ngay, rồi bắt đầu thương lượng, "Mẹ đừng nói với cha con ăn kẹo ở đây nha, con cũng không nói với cha là mẹ lén hút thuốc đâu."
Tín Nhất vừa tức vừa buồn cười nói, "Ba mà sợ con à? Lúc ba và cha con hút khói thuốc thụ động từ nhau thì con còn chưa ra đời đâu."
Cô bé thấy "thương lượng" với ba mình không có tác dụng thì chuyển sang năn nỉ, bĩu môi kéo áo Tín Nhất gọi "mẹ~". Không biết học được từ ai cái tài nũng nịu, làm Tín Nhất mủi lòng liền.
Thực ra, Tín Nhất bề ngoài trông có vẻ hay bắt nạt con, nhưng lại rất cưng chiều con gái mình.
Đáng tiếc là con bé không di truyền được tài tính toán của Tín Nhất. Học hành cũng không giỏi nốt, nhất là môn toán, trong trường mẫu giáo kém nhất lớp. Tuy nhiên, Tín Nhất theo chủ nghĩa "vui vẻ là chính, quan trọng là chơi", con học kém cũng không sao. Cậu còn giúp con bé giấu bài kiểm tra, cả hai cùng nhau qua mặt Long Quyển Phong. Việc này Tín Nhất đã quen từ nhỏ, giúp con rất dễ dàng.
Nhưng xui cái là, Long Quyển Phong đã quá quen với việc này nên dễ dàng tìm ra bài kiểm tra bị giấu.
Anh nhìn hai mẹ con đứng trước mặt mình, một lớn một nhỏ giống nhau như đúc, sau đó đặt bài kiểm tra lên bàn yêu cầu giải thích.
Lúc này Tín Nhất bộc phát tình mẹ, đành vội vàng xin lỗi đại ca nói sẽ đích thân dạy con, đảm bảo lần sau sẽ tiến bộ, lần này đừng phạt cô bé.
Trong khu chỉ có trường mẫu giáo, con gái đến tuổi đi học phải ra ngoài học nội trú, chỉ về nhà vào dịp nghỉ.
Trước đây căn nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười nói của hai mẹ con, giờ lại yên tĩnh lạ thường làm Long Quyển Phong lại thấy không quen.
Tín Nhất cũng buồn bã và thường xuyên thất thần, làm gì cũng không có hứng. Đêm đến, cậu chui vào chăn rồi ôm eo Long Quyển Phong rầu rĩ nói, "Em nhớ con."
Long Quyển Phong bóp má cậu đùa rằng: "Không phải hồi trước em còn ghét con làm phiền thế giới của chúng ta sao?
Nhận ra Tín Nhất vẫn còn buồn, anh nghiêm túc an ủi, "Con cái rồi sẽ lớn, đâu thể ở bên chúng ta mãi được."
"Tất nhiên là có cách." Tín Nhất nói, trèo lên, hôn lên môi Long Quyển Phong, "Anh à, chúng ta sinh thêm đứa nữa nhé?"
Hoàn.
Nhận xét
Đăng nhận xét