[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Chuyện cái vali
Chuyện cái vali
Thể loại: Đam mỹ, Đồng nhân Cửu Long Thành Trại, Đoản văn, Chút xíu Nhân Thú , 1x1, HE.
Pairing: Long Quyển Phong/Trương Thiếu Tổ x Tín Nhất
Editor: AmberWS
Tình trạng: Hoàn (Oneshot)
Lời người edit:
- Mình một chữ tiếng Trung cũng không biết, nên quá trình edit có lẽ sẽ có sai sót và có chém gió một ít. Do quá thích cp Long Quyển Phong với Tín meo meo nên mới tập tành làm truyện. Bài gốc mình để bên trên cho bạn nào muốn đọc, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng nà~
- Truyện chưa xin phép tác giả.
- Có bê đi đâu thì hú mình nhe, nhắn bên dưới post này là được.
一一一一一一一一一一一一一一一一一一一一一一
Tín Nhất được Long Quyển Phong, hay còn gọi là giám đốc Trương, nhận về nhà nuôi.
Trong thời gian đầu, giám đốc Trương rất bận rộn.
Gia đạo đã ổn định nên anh nhận nuôi bé cún Tín Nhất từ người bạn cũ. Nhưng công ty vẫn chưa ổn định nên còn nhiều thứ phải xử lý, tất nhiên cũng không thể tránh khỏi việc phải đi công tác. Giám đốc Trương lại quen tự thân vận động nên không có trợ lý riêng hay nhân viên giúp việc nào. Vé máy bay không cần tự đặt nhưng hành lý vẫn phải tự mình chuẩn bị.
Tín Nhất vẫn còn là một nhóc cún nhỏ xíu, dù Long Quyển Phong đã nhẹ nhàng giải thích rằng anh phải ra ngoài làm việc và sẽ trở về sớm, nhưng Tín Nhất vẫn không hiểu.
Mỗi khi Long Quyển Phong ra ngoài, Tín Nhất bé bỏng liền buồn bã, khi anh trở về phải dỗ dành rất lâu. Sau nhiều lần như vậy, Tín Nhất hiểu rằng mỗi khi Long Quyển Phong chuẩn bị cái vali to, tức là anh sẽ đi xa nhà vài ngày.
Một lần nữa, Long Quyển Phong lại phải đi công tác, vali hành lý đã mở ra trên giường và tủ quần áo trong phòng ngủ, Khi đang gấp áo sơ mi và quần tây để đặt vào, anh thấy Tín Nhất đang ngồi trong vali, nhìn như cái bánh trôi mè đen trắng.
Long Quyển Phong không nỡ đuổi Tín Nhất ra ngoài, anh vuốt nhẹ đầu cún rồi giả vờ suy nghĩ: "Làm sao giờ ta, ba phải mang cục cưng đi cùng thôi, đúng không?
Tín Nhất nghe thấy mình được đem theo thì gật đầu như trống bỏi! Long Quyển Phong giả vờ đóng vali lại nhưng để chừa một khe hở, bưng cả vali lên bằng cánh tay mạnh mẽ của mình: "Cục cưng đi làm cùng ba nhé!"
Nói vậy thôi, chứ dĩ nhiên là không thể đem Tín Nhất theo đi công tác được rồi. Trước khi trở thành giám đốc Trương, Long Quyển Phong đã nổi tiếng là một trùm xã hội đen, một số ngành nghề của anh hiện đang trong giai đoạn "chuyển đổi", rất nguy hiểm. Thế nên, anh đành lừa Tín Nhất rằng vali chỉ lớn thế này thôi, ba phải mang nhiều thứ lắm, không thể đem cục cưng theo được, đợi ba kiếm thêm nhiều tiền, mua vali lớn hơn, lúc đó sẽ mang con theo được không?
Anh dỗ dành mãi mới làm cho Tín Nhất yên lòng.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, trước khi giám đốc Trương kịp thay vali lớn hơn, anh đã không cần phải đi công tác nữa vì công ty đã ổn định. Tín Nhất cũng đã lớn, có thể thoải mái hóa thành hình người, không còn chui vào vali và cũng không bị lừa bởi những trò vặt của ba. Thế nhưng cái tính thích giỡn nhây của cậu thì không hề đổi.
Khi mười tuổi, Tín Nhất đi dạo trung tâm thương mại cùng với Long Quyển Phong. Cậu đẩy xe đẩy, chạy vòng vòng rồi quay lại, nói: "Ba ơi, chúng ta đi xem cái kia đi!"
Đến nơi, họ thấy nhiều loại vali được trưng bày. Tín Nhất chỉ vào một chiếc vali 20 inch: "Ba ơi, vali của ba ngày xưa nhỏ thế này, con có thể nằm vào đó để ba mang theo, nhưng bây giờ con không vừa nữa."
Giám đốc Trương trả lời: "Đúng rồi, con lớn nhanh quá, bây giờ muốn bỏ con vào chắc phải mua cái này," nói rồi anh chỉ vào một chiếc vali 24 inch bên cạnh.
Tín Nhất cười vui vẻ: "Nếu ba đi công tác nữa, phải mang con theo đó nha!"
Giám đốc Trương nói: "Ba không đi công tác nữa, ở nhà với con."
Khi hai mươi tuổi, Tín Nhất cùng ba mình đi dạo trung tâm thương mại, cũng không đẩy xe đẩy mà đi dạo như đang đi chơi. Thực ra là họ đang hẹn hò!
Họ lại đi ngang khu vực bán vali, Tín Nhất nhắc lại chuyện cũ, "Ba, tuần trước ba đi công tác không mang con theo, con giận rồi."
Thực tế thì, lần đó không phải là đi công tác. Giám đốc Trương bay đi sáng sớm rồi tối về, Tín Nhất cũng không giận thật, nhưng cậu cứ nói là mình giận.
Long Quyển Phong nói: "Thế làm sao bây giờ, ba sai rồi, xin lỗi con, lần sau nhất định mang con theo."
Tín Nhất nói: "Vali nhà mình nhỏ không chứa được con nữa, ba mua cái vali to để chứa con đi."
Nói rồi, Tín Nhất lấy một cái vali khổng lồ ở góc giá, bảng giá ghi 40 inch, lớn đến nỗi có thể nhét cả người Tín Nhất vào đó. Tín Nhất nói: "Ba xem cái này, chắc chắn chứa được con. Con có thể thu gọn tai lại, đuôi để bên cạnh chân, ba nhấn đầu con xuống, kéo khóa là được. Đến khách sạn thì thả con ra..."
Giám đốc Trương nhìn thấy nhân viên bán hàng đang chuẩn bị đến tư vấn thì kéo Tín Nhất lại: "Được rồi, lần sau ba đi đâu cũng sẽ mang con theo, con im lặng chút đi, không là nhân viên bán hàng sẽ báo cảnh sát đấy."
Hoàn.
Nhận xét
Đăng nhận xét