[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Tình yêu cấm kỵ - Phần 1

    

Tình yêu cấm kỵ - Phần 1




Tác giả: Updating

Thể loại: Đam mỹ, Đồng nhân Cửu Long Thành Trại, Rape, 1x1, HE

Pairing: Long Quyển Phong/Trương Thiếu Tổ x Tín Nhất

Editor: AmberWS

Tình trạng: Hoàn (Oneshot)

Lời người edit: 

- Mình một chữ tiếng Trung cũng không biết, nên quá trình edit có lẽ sẽ có sai sót và có chém gió một ít. Do quá thích cp Long Quyển Phong với Tín meo meo nên mới tập tành làm truyện. Bài gốc mình để bên trên cho bạn nào muốn đọc, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng nà~

- Truyện chưa xin phép tác giả. 

- Có bê đi đâu thì hú mình nhe, nhắn bên dưới post này là được.

- Truyện này tui save link bài xong đinh ninh có tên tác giả ở trong nhưng lúc mần xong hết lại phát hiện không thấy nữa, nào tui tìm ra thì sẽ update sau.

=> Lý do tui mần cái "đoản" này vì...muốn thấy anh Phong ghen =)))))) 


一一一一一一一一一一一一一一一一一一一


Khi Tín Nhất chạy vào tiệm cắt tóc thì Long Quyển Phong đang ngồi trên ghế salon đọc báo.


Giờ đã vào thu nên Tín Nhất mặc đồng phục học sinh với áo sơ mi dài tay, quần tây và khoác áo vest bên ngoài. Cậu vừa chạy từ ngoài thành vào nên đã đổ mồ hôi một chút. Miệng cậu lẩm bẩm "Em về rồi", sau đó quăng cặp lên ghế dài gần cửa rồi cởi áo khoác, vò lại thành một đống và chọi lên cặp, tiếp theo chạy lên phòng ngủ trên lầu hai để thay đồ.


Long Quyển Phong thấy cậu chạy qua thì biết rằng từ giờ tới sáng mai cậu nhóc sẽ không động đến cặp và áo khoác. Anh chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy, cầm áo khoác lên, giũ nhẹ để nó thẳng lại rồi mắc lên khuỷu tay mình, còn tay kia cầm cặp đi lên phòng đưa cho Tín Nhất.


Cửa phòng không đóng chặt mà chỉ khép hờ. Khi Long Quyển Phong đẩy cửa vào, Tín Nhất đang cúi người còn tay trái chống lên mép giường để thay quần.


Giờ cậu đã mười sáu tuổi, đang trong giai đoạn dậy thì nên quần dài mới mua hai tháng trước đã hơi chật. Lúc cậu đứng thẳng thì lòi cả một đoạn mắt cá chân, còn khi cúi người thì căng ra đến mức không có một cái nếp nhăn nào trên quần tây, hoàn toàn bó sát vào nơi duy nhất có chút thịt trên cơ thể.


Long Quyển Phong nhìn qua một cái rồi dời tầm mắt, giúp cậu đặt cặp lên bàn, sau đó lấy móc treo áo khoác lên sau cửa.


"Cuối tuần anh sẽ mua cho em quần mới."


Tín Nhất đang bận rộn cởi nút áo sơ mi nên chỉ cúi đầu đáp lại, dù sao thì với cậu đại ca nói gì cũng được hết.


Cửa lớn và cửa sổ đều được mở để thông gió. Trời vào thu mang theo một luồng gió lùa qua, khiến cái áo sơ mi Tín Nhất vừa cởi nút bay phấp phới, làm cậu rùng mình vì lạnh.


Tín Nhất năm nay đã mười sáu tuổi, tuy cậu được Long Quyển Phong nuôi dưỡng nhưng tạm thời vẫn chưa thể coi là xã hội đen thực thụ, mà Long Quyển Phong cũng chưa từng để cậu làm việc gì nguy hiểm. Ngày ngày sống trong khu thành trại, Tín Nhất hầu như không bao giờ thấy ánh mặt trời nên từ đầu đến chân đều trắng bóc.


Cậu bị gió lạnh thổi qua nên nổi da gà, đầu vú cũng vì vậy mà cứng lên. Cậu tìm cái áo ngắn tay đã thay buổi sáng, sau đó lật tung mền lên nhưng cũng không thấy cái áo yêu thích đâu, đành quay lại cầu cứu Long Quyển Phong: "Đại ca à, anh có thấy áo của em không?"


Long Quyển Phong bị khuôn ngực trắng trẻo của cậu làm lóa mắt, vội vàng quay đầu lại lấy cho cậu cái mới, “Áo đó anh đã giặt rồi, hôm nay mặc cái khác đi.”


...


Buổi tối hai người đi ăn cơm thịt xá xíu như thường lệ, riêng phần của Tín Nhất có thêm hai quả trứng. Sau khi ăn no, Tín Nhất lau miệng, sau đó chạy ra cửa hàng tạp hóa mua một chai nước ngọt ướp lạnh rồi mang về thêm một chén chè bưởi, tự nhiên như không ngồi vào chỗ trống cạnh Long Quyển Phong, chờ coi bộ phim truyền hình lúc 8 giờ tối.


Trong tiệm đã có nhiều người ngồi quanh, thấy cậu hai tay bưng chén chè, còn cánh tay kẹp thì chai nước, ông chú bán đồ ăn sáng cười nói: "Tín Nhất ăn nhiều vậy, tối sẽ bị đầy bụng đó!"


Long Quyển Phong cũng cười: "Trẻ con mà, ăn nhiều chút cũng được."


Trên màn hình tivi đang chiếu tới cảnh nam nữ chính đột ngột cãi nhau, người phụ nữ tát chồng mấy cái rồi giận dữ bỏ đi.


Tín Nhất xem rất hăng say, tay cầm muỗng múc không ngừng, chẳng mấy chốc đã ăn hết chén chè. Mắt cậu vẫn dán vào màn hình nhưng tay thì thò vào đĩa trái cây trước mặt Long Quyển Phong lấy đậu phộng — bị anh nắm cổ tay đặt lại xuống bàn.


Cậu quay qua nhìn Long Quyển Phong với ánh mắt thắc mắc pha chút tội nghiệp. Long Quyển Phong ho khẽ, khó khăn lắm mới từ chối được: "Ăn nữa không tốt cho bao tử đâu."


Tín Nhất đành tiếc nuối rời mắt. Tuy nhiên, trẻ con ở tuổi này thường hay thèm ăn, không phải đói nhưng miệng lúc nào cũng muốn nhấm nháp thứ gì đó. Nước ngọt đã uống hết, chè bưởi cũng chỉ còn cái chén không, thế là cậu không còn cách nào khác, đành liếm cái muỗng trong vô thức.


Chưa tới một phút, Long Quyển Phong đã chìa tay ra, trong lòng bàn tay của anh có năm, sáu hạt đậu phộng. =)))


...


Chỉ còn vài ngày nữa là đến sinh nhật mười bảy tuổi của Tín Nhất, vì vậy Long Quyển Phong đã vào thành phố để mua một cái bánh kem nặng hai ký, trên đó có hình một nhân vật tóc xoăn đang cười rạng rỡ, bên cạnh là chữ chúc mừng sinh nhật mười bảy tuổi to tướng.


Tiếc rằng không phải cuối tuần, ngày mai Tín Nhất còn phải dậy sớm đi học nên đành tổ chức sinh nhật đơn giản trong tiệm cắt tóc. Thập Nhị Thiếu mang theo mấy hộp quà từ Miếu Đường đến, nói là quà của cậu ta và Tứ Tử.


Bánh kem được làm theo sở thích của trẻ con, bên trong là nhân dâu tây và xoài, bên ngoài phủ một lớp sốt sô cô la đậm đặc. Tín Nhất thấy bánh thì mắt sáng rực, lẹ làng cắt thành ba phần, phần lớn nhất dành cho Long Quyển Phong.


Ăn no nê xong cậu kéo Thập Nhị Thiếu đi khắp nơi trong khu thành trại, để lại một bàn đầy thức ăn thừa. Long Quyển Phong nhìn theo hai người bật cười rồi nhẫn nại dọn dẹp sạch sẽ, cất phần bánh còn lại vào tủ lạnh. Nhân vật nhỏ trên bánh vẫn còn đứng đó, Long Quyển Phong cẩn thận đặt nó vào tủ lạnh. Lúc bỏ bánh vào tủ, cái bánh lắc lư vài cái làm nhân vật nhỏ mất thăng bằng ngã xuống đế.


Long Quyển Phong ngớ người, sau đó nhẹ nhàng nhặt nó lên rồi đặt lại ngay ngắn.


Không biết Tín Nhất đã ước gì, anh đứng bên lan can đỏ của tiệm cắt tóc trầm ngâm rồi châm một điếu thuốc, nghĩ rằng nếu có thể bảo vệ cậu cả đời thì tốt.


...


Nửa tháng sau, Tín Nhất tan trường trở về nhà như thường lệ. Long Quyển Phong đang quét dọn trong tiệm, anh thấy cậu về nhưng không vào phòng thay đồ ngay, biết chắc cậu có chuyện muốn nói, nhưng đợi đến khi anh quét tiệm sạch bóng rồi mà Tín Nhất vẫn đứng đó, không nói gì.


"Có chuyện gì, em thi rớt à?" Long Quyển Phong cười hỏi, "Nhích qua chút, anh chưa quét chỗ này."


Tín Nhất ngoan ngoãn bước qua một bước, nhưng vẫn im lặng, mắt nhìn chằm chằm vào tay Long Quyển Phong như muốn xuyên thủng nó. Long Quyển Phong nghi ngờ nhìn lại tay mình, đến khi chắc chắn không có con gián nào bò trên đó mới nói, "Ở trường có ai bắt nạt em à? À không, ai mà dám bắt nạt em."


Tín Nhất bị anh chọc cười ra tiếng, "Sao anh không hỏi em đã đánh chết ai rồi."


Long Quyển Phong thở phào, "Nói đi, chuyện gì mà khiến em khó xử vậy."


"Thực ra cũng không có gì," Tín Nhất ngượng ngùng nói, "Em có bạn trai."


Long Quyển Phong đang quét rác vào ki, nghe thấy vậy thì khựng lại nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, "Thật à, em thích ai vậy?"


Khi đã mở miệng, những lời sau cũng không còn khó nói nữa, Tín Nhất trả lời ngay: "Là một bạn trong lớp, hôm nay sau giờ học cậu ấy nói thích em, em đồng ý."


Long Quyển Phong cau mày: "Cậu ấy thích em, nhưng em có thích cậu ấy không, mà đã đồng ý?"


Tín Nhất cũng nhíu mày như thật sự đang suy nghĩ. Tuy nhiên, cậu không thể xác định liệu đó có phải là thích hay không, đành nói: "Em không biết, nhưng em không ghét cậu ấy."


Long Quyển Phong nói: "Em đẹp trai như vậy, người thích em chắc không ít, sao hôm nay lại quyết định yêu đương?"


Tín Nhất thè lưỡi, cười nói: "Đại ca à, em tưởng anh sẽ hỏi tại sao lại là con trai trước."


"Anh hiểu mà," Long Quyển Phong che trán, không quên nhắc lại câu hỏi trước, "Sao đột nhiên lại yêu đương?"


Tín Nhất biết không thể qua mặt anh nên đành thú thật: "Mấy ngày trước sinh nhật em, Thập Nhị Thiếu nói bây giờ ai cũng yêu đương, cậu ấy cũng giấu Hổ ca yêu đương với một người." Cậu bán đứng Thập Nhị Thiếu không chút do dự, Long Quyển Phong không biết có nên khen cậu thành thật hay không.


Nhắc tới Thập Nhị Thiếu, lại là Thập Nhị Thiếu. Anh nhớ lại khi Tín Nhất còn nhỏ rất khó chiều, lúc ngủ phải có người vỗ nhẹ lưng mới ngủ được. Mỗi tối anh đều nhẹ nhàng dỗ cậu nhóc ngủ rồi mới chợp mắt. Sau này cậu lớn hơn, thói quen này dần mất đi, nhưng hai người vẫn ngủ chung một giường. 


Khi Tín Nhất mười bốn tuổi, Thập Nhị Thiếu đến chơi thì ngạc nhiên khi thấy họ còn ngủ chung. Thập Nhị Thiếu nói Hổ ca đã cho cậu ta ngủ phòng riêng từ lâu. Cậu ta bí mật nói với Tín Nhất rằng có phòng riêng tốt lắm, có thể làm nhiều thứ. Tín Nhất nghe vậy cũng đòi phòng riêng.


Lúc này Long Quyển Phong nhận ra rằng, Thập Nhị Thiếu như một bàn tay điều chỉnh mọi thứ lại cho đúng đắn. Bất cứ khi nào anh và Tín Nhất bước vào ranh giới mơ hồ, thì Thập Nhị Thiếu xuất hiện và nhắc nhở Tín Nhất điều mà cậu nên làm ở độ tuổi đó, đưa họ về đúng vị trí cha con.


Tín Nhất nói ra bí mật, thấy thoải mái hơn và không còn lo lắng như lúc về nhà, nhanh chóng đi vào phòng. Đến giữa cầu thang, cậu quay đầu lại, lớn tiếng gọi: "Đại ca à, họ nói phải giấu người lớn, nhưng hai chúng mình thân thiết như thế, em không muốn giấu anh!"


Long Quyển Phong nhìn theo bóng dáng cậu biến mất trên lầu, một mình suy nghĩ về từ "thân thiết" trong lời cậu nói. Anh tự giễu mình, tiếp tục lau gương trong tiệm.


...


Thực tế, sau khi Tín Nhất có bạn trai, cậu cũng không thay đổi nhiều. Long Quyển Phong tưởng cậu sẽ về muộn, hoặc cuối tuần sẽ ra ngoài hẹn hò. Suy cho cùng, trên tạp chí hay đề cập đến việc các cặp đôi trẻ ở Hong Kong thường rất thích đi ăn cùng nhau, hoặc đi mua sắm ở Ocean Terminal. Tuy nhiên, Tín Nhất vẫn về nhà mỗi chiều, còn buổi tối ăn cơm ở tiệm của A Thất như thường lệ, không hề nhắc gì về việc yêu đương.


Thỉnh thoảng, có vài lần cuối tuần, cậu ăn mặc đẹp rồi nhờ đại ca uốn tóc cho mình. Long Quyển Phong ngậm điếu thuốc, tay thì chỉnh tóc cho cậu hỏi: "Hẹn hò với bạn trai à?" 


Đầu Tín Nhất không thể nhúc nhích được nên chỉ giơ ngón tay lắc lắc, "Không phải ạ, Thập Nhị Thiếu nói dẫn em đi nhảy ở vũ trường."


Hỏi vài lần, kết quả lần nào cũng đều là đi chơi với Thập Nhị Thiếu, Long Quyển Phong tưởng cậu đang yêu Thập Nhị Thiếu.


Một tối cuối tuần, Tín Nhất từ ngoài về thấy khát nước nên chạy vô bếp tìm nước uống. Long Quyển Phong nhanh tay rót nước đưa cậu rồi vờ như vô ý hỏi: "Em đang yêu Thập Nhị Thiếu phải không?"


Tín Nhất vừa uống một hớp, nghe câu hỏi xong hết hồn sặc nước, ho liên tục. Long Quyển Phong vội vỗ lưng cậu, một lúc sau cậu mới thở lại bình thường. Tín Nhất trừng mắt nhìn anh, vỗ ngực nói: "Đại ca đừng kể chuyện ma chớ!" Cậu tưởng tượng Thập Nhị Thiếu đỏ mặt nói thích mình, xong rồi còn mình đồng ý, tự nhiên thấy ớn lạnh.


Long Quyển Phong nói: "Em hay đi chơi với Thập Nhị Thiếu mà không thấy em hẹn hò với bạn trai?"


Tín Nhất bối rối hỏi: "Yêu đương thì phải đi hẹn hò ạ?" 


Từ khi cậu sáu tuổi, cậu đã được nuôi dưỡng bên cạnh Long Quyển Phong, và anh là hình mẫu duy nhất trong quá trình trưởng thành của cậu. Long Quyển Phong từ lâu không có yêu đương với ai nên chẳng ai dạy Tín Nhất về tình yêu hay hẹn hò. Trong khi các bạn cùng lớp thường thích đi dạo trong công viên sau giờ học, Tín Nhất chỉ muốn về nhà ngay để gặp Long Quyển Phong. Thập Nhị Thiếu chắc rành hơn cậu, có lẽ cậu phải đi hỏi cậu ta mới được.


Chỉ vài ngày sau, Tín Nhất thay đổi thật.


Hôm đó Long Quyển Phong đi nhà hàng cùng Địch Thu và Hổ ca bàn chuyện, nói mãi đến chiều vẫn chưa xong. Bởi vì liên quan đến bất động sản và tiền bạc của băng nhóm nên không thể giải quyết trong vài câu. Địch Thu muốn hôm nay xong luôn, tránh để lâu có biến. Anh ta gọi phục vụ, định tiếp tục, nhưng Long Quyển Phong giơ tay từ chối: "Tín Nhất sắp tan học rồi, hôm nay tới đây thôi."


Hai người hiểu anh quan tâm đến Tín Nhất như thế nào nên không phản đối, nhưng khi ra về không quên đùa: "Tín Nhất đã mười bảy rồi, để cho nó chút thời gian riêng tư chứ."


Long Quyển Phong cười: "Không phải tôi không muốn, nhưng nhóc đó không thấy tôi thì tối ăn cơm sẽ hỏi mãi tôi đã đi đâu."


Hổ ca bị bỏ lại với thắc mắc ai có phương pháp nuôi dạy con đúng hơn, vì Thập Nhị Thiếu chưa bao giờ như thế hết.


...


Từ nhà hàng về thành trại, dù bắt xe bus đi nhanh thì tới nhà vẫn hơi trễ. Long Quyển Phong nhìn đồng hồ, đoán rằng Tín Nhất không vào được nhà chắc lại ngồi ở cửa tiệm đợi anh. Nhưng về đến nơi, anh không thấy bóng dáng cậu ngồi ở cửa.


Long Quyển Phong hỏi thăm hàng xóm thì họ đều nói không thấy Tín Nhất từ chiều.


"Có lẽ đi chơi với bạn bè thôi," một ông cụ xách túi rau đi qua nghe họ nói chuyện, cười phụ họa, "Tín Nhất ngoan lắm, không đi lung tung đâu."


Tín Nhất về muộn gần ba tiếng. 


Khi về tới khu thành trại, trời đã khuya lắm rồi. Các quầy hàng đều đang dọn dẹp, nước bẩn từ sàn chảy xuống làm ướt con hẻm nhỏ.


Cậu nhón chân đi trên đường ngập nước, bình thường về tiệm cắt tóc mất mười phút, nhưng nay lại mất đến hai mươi phút. Khi đứng trước tiệm, cậu đặt cặp xuống, khoanh tay trước ngực rồi cẩn thận bước vào nhà.


Tiệm cắt tóc vô cùng yên ắng, không có khách nào, cũng chẳng có Long Quyển Phong nốt. Cậu mừng thầm nghĩ chắc đại ca tối nay bận ra ngoài. Thế nhưng khi đẩy cửa phòng ngủ, cậu thấy Long Quyển Phong đang ngồi trên ghế, dường như đã đợi rất lâu.


Thực ra cậu không cần phải lo lắng. Bí mật yêu đương đã nói với Long Quyển Phong rồi nên giờ về muộn vì hẹn hò cũng là do anh gợi ý thôi. Cậu không trộm cắp, không cướp bóc, cũng chả dính đến tệ nạn xã hội, có gì mà bị la? Tuy nhiên cậu vẫn thấy bồn chồn, giống như vợ đi ngoại tình bị chồng bắt gặp vậy. =)))


"Đại ca," cậu ngoan ngoãn gọi, "Chào buổi tối."


Long Quyển Phong nhướng mày không đáp lại lời chào khô khan đó. Khi Tín Nhất vào cửa, anh đã thấy môi cậu hơi sưng đỏ, nhìn kỹ còn có vết rách.


"Em ăn tối chưa?" Long Quyển Phong đứng lên, vẻ mặt không thay đổi, cầm cặp cậu đặt gọn lên bàn.


Tín Nhất ngượng ngùng quay đầu tránh ánh nhìn của đại ca mình, không dám nói lần đầu hẹn hò chỉ uống ly trà sữa, uống xong đi thì dạo công viên. Đi dạo đến khi trời tối thì bạn trai cậu nói trời tối nguy hiểm nên muốn đưa cậu về nhà, nhưng cậu sợ bạn trai gặp chuyện xấu ở khu thành trại, thế là kiên quyết từ chối, cuối cùng thành cậu đưa bạn trai về nhà.


Khi cậu đưa bạn trai về khu nhà cao cấp, trước lúc chia tay cả hai còn vụng về trao nhau nụ hôn kiểu người lớn. Sau đó, từ trạm xe buýt xa lạ, cậu mò mẫm đường về nhà. Chỉ đến lúc ấy, bụng cậu mới kêu đói vì bữa tối chỉ có một ly trà sữa lạnh.


Long Quyển Phong quá hiểu cậu, biết ngay cậu đói bụng về nhà. Anh lắc đầu nói: "Anh bảo A Thất để phần cơm cho em, giờ đi ăn chắc còn nóng."


Tín Nhất ăn uống vô cùng từ tốn, tới mức Hổ ca từng đùa bảo Thập Nhị Thiếu nên học hỏi chứ đừng lúc nào cũng hùng hục như thiếu ăn. Ấy vậy mà Thập Nhị Thiếu nghe lời thật, nhiều lần cậu ta chạy đến thành trại học theo. Tín Nhất ăn một miếng, cậu ta cũng ăn một miếng, Tín Nhất uống một hớp nước ngọt, cậu ta cũng làm theo. Sau vài lần, Thập Nhị Thiếu không quen ăn chậm hơn, nhưng lại nắm rõ từng sở thích kén ăn của Tín Nhất. Về đến Miếu Đường, cậu ta liên tục kể với Hổ ca rằng Tín Nhất không ăn khổ qua, tỏi, ớt, gừng và cái nết ăn chậm chẳng qua là vì cậu ta kén chọn món ăn mà thôi.


Tối nay A Thất đã dọn quán, để lại bàn riêng và đèn cho hai người. Tín Nhất vốn ăn chậm, bữa nay thêm miệng đau nên mỗi lần há miệng là khó chịu vô cùng, ăn càng chậm hơn thường ngày.


Long Quyển Phong cũng không hối cậu, anh chỉ ngồi bên cạnh nhìn Tín Nhất ăn, ánh mắt lâu lâu lại dừng ở vết rách trên khóe miệng cậu.


Bình thường lúc hai người ăn cơm không hề yên tĩnh như này. Tín Nhất sẽ thỉnh thoảng kể vài chuyện trường lớp, ví dụ như cặp đôi nào lén lút yêu nhau rồi có thai bị gia đình phát hiện, hay thằng nhóc nào đó đánh nhau với tình địch trong hành lang, hoặc tự hào thông báo rằng cậu đứng đầu trong kỳ thi này... Thế nhưng hôm nay Long Quyển Phong có chuyện trong lòng, còn Tín Nhất đang quá đói nên bữa ăn kéo dài hai mươi phút chỉ còn lại tiếng nhai nuốt của Tín Nhất.


Long Quyển Phong kiên nhẫn đợi cậu ăn xong, quen tay rửa sạch bát đũa, rồi nhẹ nhàng nắm tay Tín Nhất kéo về nhà.


Khi hai người về tới nhà đã hơn chín giờ tối, Tín Nhất nhanh chóng vào nhà vệ sinh súc miệng. Vết thương ở khóe miệng bị dính nước làm cậu đau đến "xì" một tiếng phải dùng hai ngón tay đè lên miệng bước ra ngoài.


Long Quyển Phong đã đốt sẵn nhang muỗi trong phòng, lúc anh quay lại thấy cậu che miệng thì nghiêm mặt hỏi: "Hai đứa hôn nhau rồi."


Câu này không phải câu hỏi, mà là khẳng định. Nhưng Tín Nhất không nghe ra nên cậu đỏ mặt gật đầu.


Long Quyển Phong tiến lại gần Tín Nhất, ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên khóe miệng của cậu, rồi thở dài một hơi: "Sao lại cắn nhau đến mức này, không biết hôn à?"


Trong tiếng thở dài của anh chứa đựng quá nhiều cảm xúc, có kìm nén rồi giữ lại trong lòng, nhưng khi thở ra, những cảm xúc ấy như muốn vỡ òa, không còn chịu đựng được nữa, tất cả đều tập trung vào một điểm duy nhất.


Tín Nhất cảm nhận được sự rung động trong tiếng thở dài của Long Quyển Phong, nhưng cậu chưa kịp suy nghĩ cặn kẽ thì ngón tay đang nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng cậu bỗng chốc trở nên mạnh mẽ, ép cậu ngửa đầu ra sau, khiến môi bất giác hé ra.


Môi lưỡi đôi bên quấn quýt lấy nhau, người đàn ông lớn tuổi không có chút thương xót nào, anh gần như quét sạch mọi góc trong miệng Tín Nhất, thưởng thức hết hương vị bạc hà của nước súc miệng. Lưỡi của Tín Nhất bị Long Quyển Phong dẫn dắt, chỉ biết ngốc nghếch bị dẫn theo nhịp, chưa được vài giây cậu đã mất hết sức lực, mềm nhũn tựa vào ngực anh, ngón tay yếu ớt nắm lấy tay áo người đàn ông.


Long Quyển Phong cuối cùng cũng thương tình buông tha nhưng hai tay vẫn giữ chặt eo và mông cậu, không để cậu ngã xuống. Môi họ tách ra, nhưng vẫn còn vương một sợi chỉ bạc.


Tín Nhất mãi mà không lấy lại được tinh thần, miệng cậu há ra thở hổn hển, môi hé mở, để lộ đầu lưỡi đỏ hồng bên trong. Long Quyển Phong cúi đầu nhìn cậu một lúc lâu, chỉ cảm thấy đôi môi ướt át của cậu giờ đây đẹp hơn gấp trăm lần so với lúc mới về nhà.


"Cục cưng," một tay anh giữ lưng Tín Nhất, còn tay kia vòng qua chân rồi bế cậu lên giường, "Đó mới gọi là hôn."


Hoàn phần 1


--------

T/N:  Coi nhiều đoản chỉ thấy Tín Nhất vây quanh đại ca, giờ t muốn coi đại ca ghen thì như nào =))))))

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Sưởi ấm cơ thể

[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Tình yêu cấm kỵ - Phần 2 (18+)

[Long Quyển Phong x Tín Nhất] Cai Thuốc